Login to your account

Username *
Password *
Remember Me

Bốc Viễn Thám - Song Chùy Huỳnh Hữu Nghị

Posted by January 18, 2019 4600

Một trong những phi vụ mà các Hoa Tiêu TT vùng hỏa tuyến thường phải thực hiện cho đến tháng 3 năm 1975 là đổ toán Lôi Hổ và bốc toán. Đơn vị Lôi Hổ vùng 1 đóng trên sườn núi Sơn Trà, mỗi lần thực hiện phi vụ, phi hành đoàn phải đáp ở đây để tham dự briefing và sau đó chở toán đi đổ hay chuẩn bị để đi bốc toán trở về. Các chiến sĩ Lôi Hổ ngụy trang thành VC từ đầu đến chân, khi chở toán đi đổ thì đã quen mắt nên ít ớn nhưng khi đi bốc toán thì trăm sự chỉ còn nhờ vào anh Sĩ Quan Lôi Hổ đi theo tàu để liên lạc với toán, vì khi tàu đáp xuống thì lù lù trong bụi mấy chú VC tay xách AK chạy ra phóng lên tàu trông phát khiếp, đó là toán Lôi Hổ vừa hoàn thành nhiệm vụ trở về mà chỉ có anh SQ liên lạc mới nhận ra. Địa điểm đổ toán thường sâu bên trong phía Tây Nam quận Thường Đức (Elephant Valley) hay sâu vào phía Tây dưới chân đèo Hải Vân (Happy Valley). Cũng tại nơi đây (dưới chân phía Nam đèo Hải Vân), bạn Trần Tiến Lộc, 72H, Khóa 3 HTTT, thuộc phi đoàn 239 Hoàng Ưng đã tử nạn trong một phi vụ bốc toán Lôi Hổ do tàu chặt vào cây. Dọc theo chân dãi núi về phía Nam từ đèo Hải Vân chạy sâu vào hướng Tây là một con suối cạn, hai bên cây cối che rậm rạp nhưng giửa suối là một khỏang trống trực thăng có thể bay. Đường bay nguy hiểm vì chật chội nhưng các phi vụ đổ và bốc tóan thường xảy ra ở đây vì mục tiêu kín đáo an tòan, địch không thể quan sát được từ trên cao. Thỉnh thỏang dọc theo con suối là những "lổ" trống tàu có thể chui vào hoặc bay ra. Chiếc trực thăng lâm nạn đã bốc tóan xong và bay ra, có lẽ chở nặng tàu hơi vướng vấp khi lấy cao độ bay ra nên bị vướng vào cây. Tàu bị lật ngược và treo trên ngọn cây, khi toán cấp cứu đến nơi và đem được hai pilot xuống thì đã mất hàng giờ, hai anh đã tắt thở từ lâu. Các thành viên khác trên tàu bị văng ra ngoài không rõ tình trạng.

HQPD xin trân trọng giới thiệu bài viết "Bốc Viễn Thám" của Niên Trưởng Songchuy11, Phi Đội Trưởng gunship PĐ 213, viết về một trong những phi vụ nguy hiểm nhất của cuộc đời trực thăng. Xin chân thành cám ơn NT Songchuy11.



Bốc viễn thám

Song Chùy 11

Thả viễn thám là một trong những phi vụ khó khăn và nguy hiểm nhất cuả những phi đoàn trưc thăng vùng hỏa tuyến. Vì nơi hiểm địa chúng tôi phải xâm nhập vào nơi không có bạn mà chỉ có thù và cũng không có tin tức tình báo gì xác thực, chẳng khác nào người đi thầm lặng trong đêm tối phập phòng lo sợ bóng ma. 

Những phi vụ ấy chúng tôi chỉ còn mỗi cách duy nhất là thận trọng chọn lựa bãi đáp như thế nào để sau khi thả toán xuống chúng tôi còn có thể quay lại bảo vệ hay tiếp cứu, bốc trở lên lại nếu toán nhảy vào „ổ kiến lửa“ và chạm địch ngay khi vừa xuống đất. Dĩ nhiên phi hành đoàn phải là những phi công lão luyện đầy kinh nghiệm cùng với hai chiếc trực thăng võ trang theo hộ tống

Thả toán nguy hiểm như vậy thì bốc toán laị càng nguy hiểm hơn, vi toán viễn thám nhảy xuống lần mò theo dấu địch để kiểm chứng tình báo, lượng giá khả năng đơn vị địch trong vùng thì ngược lại, họ cũng có thể bị địch phát giác, thay vì là thợ săn họ trở thành con mồi bị săn đuổi. Nếu họ bị làm thịt hết thì không có gì để nói mà điều đáng sợ là họ bị bắt làm con tin, khai thác tình báo, nhất là bị khống chế bắt buộc toán phải khai ra mật mã và đánh tín hiệu truyền tin yêu cầu chúng tôi bốc để hốt trọn ổ, hoặc đối phương âm thầm theo dõi để khi chúng tôi đáp xuống họ mới ra tay ‘nhất tiển xạ song điêu‘ cho gọn gàng. Nếu may mắn toán biết bị đối phương theo dõi, săn đuổi thì chúng tôi có thể tìm cách đánh giải vây đuổi hổ về rừng và hướng dẫn toán đến nơi an toàn, hoặc toán tự tìm cách trở về „đầu thú“ với quân bạn, bởi vì họ trang bị toàn AK và y phục ngụy trang như VC.

Bỏ rơi họ không có nghiã là chúng tôi thiếu trách nhiệm, vì nhiều trường hợp, thượng cấp che dấu tất cả mọi sự thật trước khi xuất phát để rồi khi lâm trận chúng tôi bị hy sinh vô lý một cách đau thương đầy cay đắng mà danh từ thông dụng là ‘ nướng quân‘. Toán viễn thám cũng vì muốn được cứu cũng không nói thật tình trang của họ và không thể trách vì ai cũng muốn sống. Có khi trên chiến trường người chiến sĩ tự giải quyết lấy bằng tình cãm, danh dự và trách nhiệm chính con người họ, nên có những lúc lệnh triệt thoái ban ra họ vẩn cứ tiến, hoặc đồng đội gục ngã trước hỏa lực địch họ vẫn tíến hoặc bò lên lấy thây bạn bất chấp mọi hiểm nguy trước làn đạn đối phương ,mặc dù vị chỉ huy ngăn cản. Có khi đơn vị bị tràn ngập biển người họ chấp nhận hy sinh, gọi pháo binh hay không quân dập lên đầu để tính lời lổ trên xác quân thù. Tất cã những sự hy sinh cao cả ấy vượt ra ngoài các bài học nơi quân trường, lời ca ngợi, điếu văn hay những bản hùng ca vì không có lời nào đủ nghĩa nói lên được caí chất, cái hồn, cái tình ‘ lính ‘ cũa người chiến sĩ VNCH thành văn bản được trong những trường hợp đó. 


Vào lúc hai giờ trưa tr /u Tr-T- Sơn làm leader đoàn trực thăng đi bốc toán gồm có một slick và hai chiếc gunship do trung úy Ng. Văn Lập và th / úy Ng. văn Hào yễm trợ. Là sĩ quan Phi đội trưởng tuần trực của phi đoàn chiu trách nhiệm theo dõi các cuộc hành quân của đơn vị trong tuần lễ nhiệm chức, giải quyết những khó khăn cũng như tổ chức cấp cứu kịp thời khi nguy biến, tôi đặc biệt theo dõi cuộc hành quân nầy qua làn sóng vô tuyến và được biết có vấn đề khó khăn xảy ra, có thể toán bị kềm chế hoặc bị săn đuổi như những trường hợp kể trên và như vậy phi vụ có thể bị hủy bỏ .Tôi chợt nhớ trong toán viễn thám nầy có người em họ, con của cô ruột tham dự nên lại càng lo âu nếu toán bị bỏ rơi trên chiến trường. Tôi yêu cầu anh Tr-T-Sơn ở lại trên vùng chờ đợi và vội vã lấy phi hành đoàn chiếc Gunship trực của phi đoàn thường dùng để tăng cường thêm cho những phi vụ hành quân hoặc cấp cứu, bay thẳng vô quận Thường Đức, là trấn biên thùy cuối cùng phiá tây tỉnh Quảng Nam giáp với biên giới Ai Lao. Khi đến nơi chúng tôi gặp nhau trên vòm trời quận lỵ và hội ý với nhau tìm giải pháp khả dĩ làm thế nào có thể giải cứu toán.

Tôi bắt đầu liên lạc với toán và nhận ra chính đứá em tôi trả lời trên làn sóng truyền tin trong tình trạng bấn loạn càng khiến tôi bối rối vô cùng nên không thể nào chọn lựa được giải pháp vô tư, mà quyết định phải cứu thằng em ấy bằng hết khả năng, nếu không làm sao tôi có thể tránh né được lương tri mình suốt đời ray rứt nếu nó có mệnh hệ nào. Tự nhiên tôi có ý nghĩ xữ dụng lối xưng hô trong gia đình người Nam trong trường hợp nầy xem như là một thứ mật mã để đo lường phản ứng sự đối đáp với nhau, nhờ đó cho phép chúng tôi xác định một cách tương đối tình trạng bên dưới. 
Tôi hỏi: 
- Hiễn biết ai đây không? và nhận được trả lời ngay lập tức 
- Em nè anh ba ơi, cứu em với!

Lời kêu cứu thảm thiết của thằng em khiến tôi phải rùng mình yên lặng một hồi lâu. Tôi cũng biết rằng mọi sự quyết định liều lĩnh trong lúc nầy chính là đem tính mạng tôi và phi hành đoàn ra thử thách, đùa với lửa nhưng không còn cách nào chọn lựa. 

Xét theo cách trả lời nhanh chóng với phản ứng tự nhiên ấy tôi đoán chừng toán có thể còn ngoài vòng kềm toả cuả đối phương, chưa bị khống chế toàn diện trong tay địch. Bây giờ tôi xắp xếp và phân công lại nhiệm vụ mỗi phi hành đoàn. Chính tôi tự đáp xuống bốc toán với chiếc gunship tôi đang bay vì có hai khẩu minigun tự bảo vệ và chống trả nếu bị đối phương tấn công khi tôi đáp xuống đất, vì nhịp tác xạ cuả mỗi khẩu là 4000 viên đạn mỗi phút vẫn vững tâm hơn, còn anh Sơn làm nhiệm vụ quan sát và cấp cứu, hai chiếc gunship cuả anh Lập, anh Hào yễm trợ. Có điều cần nói thêm anh Lập leader hai chiếc gunship hôm nay cũng là phi đội phó phi đội trưc thăng võ trang, một con diều hâu nặng ký với sở trường tuyệt kỷ đánh rocket vô cùng chính xác và nhất là rải hàng ngang nên có biệt hiêu là „Hận bách hoa“, muốn hiểu hoa hồng cũng không sai nhưng hoa sao vàng phải ôm hận, cho tôi một sự tin tưởng và yên tâm hơn khi lấy quyết định.

Sau khi tất cả đồng ý với nhau chúng tôi tíến tới điểm hẹn. Tôi điện đàm với toán viễn thám bằng bạch văn để tránh mọi sự lầm lẫn:

- Hotel, đây alpha. Tình trạng như thế nào?
- Chạm trán mấy ngày trước, bậy giờ đang tìm kiếm lẩn nhau. Thất lạc một.
- Có thể ra bàn billard được chưa?
- Tuị em đang quanh khu vực nhưng trống trải quá chưa dám ra.
- O K cứ phòng thủ và làm tín hiệu 
- Nhận rõ năm trên năm.

Vài phút sau ba chiếc gunship chúng tôi đến nơi, bay thật thấp vượt qua bãi đáp, thấy tín hiệu của Toán đang ẫn núp nơi bià rừng và đếm đủ số người. Khá an tâm tôi xắp xếp laị đội hình sao cho ba chiếc vừa dọn bãi đáp và vừa bảo vệ bên dưới . Anh Lập nhắc nhở tôi:
- Gun một đây hai, nếu thấy quá nguy hiểm thì đánh dạt mấy con heo rừng đó đi xa để họ tự tìm đường về. 

Tôi trả lời: 
- Tôi tin tưỡng tài thiện xạ rocket của anh, chỉ cần anh bảo vệ chặt chẽ cho tôi thì không đến đổi nào.
- OK

Ba chiếc gunship bắt đầu thay nhau liên tục dập bãi đáp và đánh vào tạt tất cả khu vực chung quanh, cùng đánh vòng quanh toán để bão vệ họ. Sau khi dọn bãi xong là phút quyết định, tôi gọi toán chaỵ nhanh ra giửa bãi đáp là vùng đất trống, cỏ tranh cao khuất đầu che dấu họ cũng bớt đi phần nào sự lộ thiên vô cùng nguy hiểm trong lúc nầy, tôi cũng không quên nhắc họ quấn băng đỏ kính đáo tên đầu mỗi người để chúng tôi dễ nhận diện mà khỏi đánh lầm ,vì những khẩu minigun đánh cách toán chỉ chừng hai mươi thước, ngoài những chấm đỏ đó tất cả mọi sinh vật nào khác di động đều bị loại trừ.

Khi toán rời bià rừng chúng tôi đánh chận ngay phiá sau ngăn cản đối phương đuổi theo và chờ đợi toán vào vị trí chỉ định. Khi toán ra đến giửa bãi đáp tôi đánh hết tất cã số rocket còn lại cho tàu nhẹ bớt rồi vòng lại đáp xuống ngay phía sau họ còn hai chiếc gunship kia vẫn tiếp tục đánh bảo vệ chung quanh tôi. Tất cả đều diễn ra như dự tính, vài giây sau con tàu chạm đất và toán viễn thám vừa thoát lên tàu, họ vừa tung lựu đạn vừa quay súng bắn như mưa bấc xuống như còn trong nỗi kinh hoàng. Khi tôi cất cánh trở lại con tàu nặng nề la đà trên ngọn cỏ thì chợt nghe tiếng anh Lập vang lên trong nón bay :

- Một, coi chừng. 

Cùng lúc ấy, tàu rùng mình lên vì trúng đạn theo tràng AK nổ dòn từ phiá trái; Tôi nhìn qua, họ nhanh chóng làm mồi cho rocket chống biển người của anh Lập vạch hai làn khói đỏ lao tới dập ngay lập tức. 

Con tàu như chưa biết chuyện gì vừa xảy ra với nó, vẫn còn tà tà trên ngọn cỏ. .Khi lên cao ngoài vòng nguy hiểm, hai chiếc gunship còn đang trút những trái rocket cuối cùng.

Song Chùy 11
Huỳnh Hữu Nghị
Tháng 12 năm 2004

 

Ý kiến bạn đọc xin nhấn vào đây => (Bốc Viễn Thám)

Rate this item
(1 Vote)