Print this page

Xem Phim Chiến Tranh Mỹ, Nghĩ Về Chiến Tranh Việt Nam - Minh Quang, RSM California

Posted by June 14, 2019 3009

Xem Phim Chiến Tranh Mỹ, Nghĩ Về Chiến Tranh Việt Nam

Minh Quang, RSM California

 

 

Tôi vừa xem xong bộ phim “Saving Private Ryan, Cứu Binh nhì Ryan ,” của Đạo diễn Steven Spielberg. Đây là một bộ phim chiến tranh khốc liệt nhưng đầy tính nhân bản của Quân đội Hoa kỳ cũng như Quân đội các nước đồng minh khác. Đoạn đầu phim cho người xem chúng ta thấy lại quy mô và sự ác liệt trong cuộc đổ bộ của Quân đội đồng minh lên bờ biển Normandy nước Pháp ngày 06/6/1944.


Trong số hàng ngàn quân nhân tử vong trong cuộc đổ bộ này, chúng ta nhìn thấy xác một quân nhân nằm sấp, dập dềnh theo những cơn sóng biển đỏ ngầu màu máu. Chiếc ba lô trên lưng người quân nhân có in tên … Ryan.

Và rồi phim chuyển sang cảnh một cô thư ký trẻ đang đánh máy thư báo tử, rồi cảnh một phụ nữ lớn tuổi chuẩn bị thư báo tử để chuyển cho các gia đình tử sĩ. Người phụ nữ lớn tuổi bỗng nhiên khựng lại vì đã phát hiện ra một điều gì đó khác thường. Bà kiểm tra lại.

Bà thấy ngày hôm nay có 2 giấy báo tử cho cùng một họ Ryan. Bà xem lại: hai giấy báo tử gởi về cho cùng một bà mẹ. Linh cảm một cái gì đó nữa trong trí nhớ, bà lục lại hồ sơ báo tử trước đó; bà thấy một thư báo tử cũng đã được gởi đi cho bà mẹ ấy rồi. Người phụ nữ lớn tuổi ấy vội vã cầm những thư báo tử này trình ngay cho viên đại uý, rồi viên đại uý cùng bà đến gặp ông đại tá cụt tay. Ông đại tá cụt tay trình lên ông tướng và rồi, một đơn vị đặc biệt được thành lập nhanh chóng ngoài mặt trận để thực hiện một nhiệm vụ vô cùng khó khăn và nguy hiểm: nhảy dù vào phía sau phòng tuyến địch để mang ngay Binh nhì Jame Ryan, đứa con cuối cùng của bà mẹ ấy về cho bà. Bởi vì người mẹ ấy đã quá đau đớn khi nhận giấy báo tử của 3 đứa con, quân đội Hoa kỳ không thể để cho bà ấy nhận thêm giấy báo tử đứa con thứ 4 của bà ! Theo chân đơn vị đặc biệt đi tìm và giải cứu Binh nhì Ryan, chúng ta xem được những mảnh rời thật giá trị của Chiến tranh Thế giới lần thứ hai và cách cư xử nhân đạo của các quân nhân Hoa Kỳ. Kết thúc của bộ phim này, anh Binh nhì James Ryan đã được tìm ra, sống sót và trở về; cũng như kết thúc của cuộc chiến tranh thế giới, chính nghĩa đã thắng hung tàn, nền dân chủ phương tây đã đánh bại chế độ độc tài phát xít.

Tính nhân bản của bộ phim chợt làm tôi nghĩ về cuộc chiến tranh đẫm máu trên đất nước mình. Cuộc chiến mà thế giới gọi là The Vietnam War, VNDCCH ở Miền Bắc gọi là Chiến tranh chống Mỹ Nguỵ, và VNCH ở Miền Nam gọi là Chiến tranh chống Cộng.

Trong cuộc chiến này, Quân Đội VNCH được xây dựng theo mô hình của Quân đội Hoa Kỳ: thiện chiến và nhân đạo. Người lính VNCH, cũng như người lính Hoa Kỳ, không được dạy lòng căm thù. Họ chỉ xem người lính Cộng sản là đối phương; và có thể, giống như quan điểm của ông cố vấn Ngô Đình Nhu, người quân nhân VNCH xem Cộng sản là “những người anh em VN yêu nước bị lầm lạc”…

Trong Thế chiến II, để chiến thắng những đạo quân Đức có tinh thần chiến đấu dũng mãnh và vũ khí tối tân hơn mình, Quân đội Mỹ cùng với các đồng minh phải có một quân số và một nguồn vũ khí đạn dược lớn gấp 5, 7 lần quân đội Đức. Trong khi đó, trong cuộc Chiến tranh chống Cộng, Quân đội VNCH, thiện chiến và nhân bản, phải chiến đấu chống lại một đội quân Cộng sản đông hơn, nhận viện trợ vũ khí nhiều hơn, và chiến đấu dũng cảm với một lý tưởng yêu nước bị lừa gạt. VNCH đã mất ! Hoa Kỳ đã thua trận The Vietnam War!

Nếu xét trên chiến trường Việt nam tại thời điểm 1975 thì đúng là VNCH, Hoa kỳ và Thế giới tự do đã chiến bại. Nhưng xét tại thời điểm hiện nay và trên cuộc Chiến tranh chống cộng toàn cầu thì Hoa Kỳ và Thế giới tự do đã chiến thắng. Ở Việt nam, nhà văn Huy Đức đã viết một cuốn sách tưạ đề “Bên thắng cuộc” và nhiều người mặc nhiên công nhận bên thắng cuộc là Cộng sản, nhưng tôi thì suy nghĩ ngược lại. Tôi thấy người Cộng sản Miền Bắc hoàn toàn bị Miền Nam nhân bản hơn đồng hoá về kinh tế, kỹ thuật, văn chương, nghệ thuật, âm nhạc và nhiều lĩnh vực khác trong xã hội, đời sống.

Một người bạn thân của tôi ở Hà nội đã tâm sự với tôi rằng nếu không “giải phóng Miền Nam”, Miền Bắc bây giờ có lẽ giống như Bắc Triều Tiên !

Tuy nhiên về mặt quân sự, VNCH đã thua trận và mất nước. Vì sao như vậy ? Sự thật đau lòng là Hoa kỳ đã bỏ rơi đồng minh VNCH! Sau vài năm ở VN, số quân nhân Hoa Kỳ thương vong quá cao và họ phải tìm một giải pháp khác cho cuộc chiến tranh chống cộng toàn cầu. Nhìn thấy hệ thống cộng sản thế giới đang bắt đầu rạn nứt, Hoa Kỳ liền tìm cách bắt tay với Trung cộng để chống lại Liên xô. Nam VN không còn là tiền đồn chống cộng nữa và người Mỹ dần dần rút quân và giảm viện trợ…



 


Dĩ nhiên một khi Hoa kỳ đã rời bỏ Miền Nam trong khi Miền Bắc vẫn còn tiếp tục nhận viện trợ dồi dào của phe Cộng sản (chủ yếu là Trung cộng) thì Miền Nam sẽ sụp đổ . Tuy nhiên, chúng ta thử đặt ra vài chữ “nếu”…

1/ Nếu, trước sự tấn công dữ dội của Cộng sản năm 1975, VNCH vẫn kiên cường chiến đấu như mùa hè đỏ lửa 1972 thì Cộng sản khó có thể chiếm được Miền Nam. Lúc này viện trợ của Hoa kỳ đã bị cắt giảm nhiều, quân đội Miền Nam thiếu đạn dược, nhiên liệu và phụ tùng thay thế. Tuy nhiên, chắc chắn rằng tổng kho quân đội của Trung tướng Đồng Văn Khuyên vẫn còn đủ nhiên liệu, vũ khí và quân nhu quân cụ cho một vài năm kháng cự. Chúng ta cũng lưu ý rằng sau khi Trung cộng đã bắt tay với Hoa kỳ rồi, họ cũng không còn viện trợ dồi dào cho Miền Bắc nữa. Có thể từ 1976 trở đi, Cộng sản sẽ gặp khó khăn về lương thực, nhiên liệu và vũ khí để tiếp tục “xẻ dọc Trường sơn” đi vào nam. Chúng ta thử hình dung, khi VN không còn ngoại bang can thiệp, hai miền VN sẽ đánh nhau với nội lực của mình. Miền Nam giàu có hơn, kinh tế tự do, ngoại giao quốc tế rộng hơn rất có thể sẽ tồn tại và chiến thắng.

2/ Nếu người lãnh đạo tối cao của VNCH biết lấy dân làm gốc, biết rõ rằng nhiệm vụ của quân đội là bảo vệ dân chúng thì sẽ không có cuộc “rút lui chiến lược” mà trở thành “tháo chạy tán loạn” rồi sụp đổ tháng 4-1975. Nếu TT Nguyễn Văn Thiệu cảm thấy VNCH yếu hơn Cộng sản và cần tái phối trí lực lượng: bỏ cao nguyên, bỏ Miền Trung, bỏ Miền Đông Nam Phần để rút về phòng thủ Miền Tây Nam Phần , lẽ ra ông phải đề ra một sách lược rút lui có kế hoạch. Lẽ ra, các đơn vị quân đội phải là những người trụ lại chống giữ cho dân chúng cao nguyên lần lượt di tản về đồng bằng, rồi từ Miền Trung di tản về Miền Nam, và từ Miền Đông Nam Phần về Miền Tây Nam Phần . Lúc này người quân nhân được hãnh diện thực thi bổn phận thiêng liêng của mình là bảo vệ dân lành. Họ sẽ anh dũng chiến đấu để cho vợ con, cha mẹ, đồng bào mình di tản một cách an toàn nhất.

Vùng đồng bằng sông Cửu long với đất đai phì nhiêu, người dân hào phóng sẵn sàng tiếp nhận dòng người tỵ nạn cả nước theo câu nói “tình dân tộc, nghĩa đồng bào”. Sau đó, VNCH có thể phản công để lấy lại toàn Miền Nam được hay không thì chưa biết nhưng chắc chắn sẽ không tang thương và đau khổ như những ngày tháng 3, tháng 4-1975.

Cha tôi, chú tôi là những quân nhân. Họ không bao giờ lên tiếng phê phán những người chỉ huy của họ. Còn tôi, tôi không là quân nhân, tôi có quyền phê phán. Tổng Thống và những vị chỉ huy cao cấp trong Bộ TTM Quân lực VNCH là những người có dũng nhiều mà trí ít, họ chỉ học bắn súng chứ không đọc lịch sử, học quân sự mà không học văn hoá. Tiếc rằng VNCH đã tồn tại không đủ lâu để có những người trí dũng song toàn làm lãnh đạo cao cấp.

Trong cuộc chiến The Vietnam War, cuối cùng, ai là kẻ chiến thắng?

Thế Giới Tự Do do Hoa Kỳ lãnh đạo là người chiến thắng trong cuộc chiến tranh chống cộng toàn cầu sau khi đã hy sinh người bạn đồng minh VNCH nhỏ bé.

Trung cộng là kẻ chiến thắng thứ 2. Vì Cộng sản Bắc Việt, Hoa Kỳ đã phải bắt tay với Trung cộng, tạo cơ hội cho Trung cộng thoát ra khỏi vòng kềm toả của Liên xô, giao lưu kinh tế với Hoa Kỳ và hiện nay trở thành nền kinh tế lớn thứ 2 trên thế giới. Nhờ Vietnam War, Trung cộng đã chiếm được Hoàng sa, và một phần Trường sa, khống chế
Biển Đông, và kiểm soát được quốc gia nhỏ bé nhưng ngoan cường ở phía nam mà các triều đại phong kiến của họ trước đây không bao giờ làm được.

Việt nam không là người chiến thắng !!!

Và, có kẻ chiến thắng thì phải có người chiến bại !

Chế độ độc tài cộng sản, đứng đầu là Liên xô đã sụp đổ hoặc đang thoi thóp trên toàn thế giới, ngoại trừ ở một vài nơi nó còn là tấm bình phong cho một thiểu số đang chiếm đặc quyền đặc lợi.

VNCH là người thua trận đầy đắng cay và uất hận. Biết rằng trong chiến tranh, một đại đội có thể phải bị hy sinh cho chiến thắng của cấp sư đoàn. Tuy nhiên, sau chiến thắng, những người lính hy sinh của đại đội ấy sẽ được vinh danh; còn trong chiến tranh VN, sự hy sinh của VNCH để bảo vệ thế giới tự do trong suốt gần 30 năm chưa bao giờ được tuyên ngôn chính thức.

Toàn quốc gia và dân tộc VN là người chiến bại. Đất nước tan hoang vì bom đạn, hàng triệu người chết, hàng triệu người khác bị thương tật, hàng trăm ngàn người bị tù đày, hàng trăm ngàn người khác bị mất tích trên biển cả. Hoàng sa và một phần Trường sa rơi vào tay Trung cộng. Biển Đông bị Trung cộng kiểm soát. Nền chính trị độc tài đang cai trị đất nước. Văn hoá đạo đức suy đồi, kinh tế tụt hậu. Giới lãnh đạo chính trị bị Cộng sản Trung hoa chi phối.

Trong mấy ngàn năm lịch sử, chưa bao giờ dân tộc VN bị chia rẽ như lúc này. Chiến tranh đã kết thúc, nước VN đã thống nhất về lãnh thổ hơn bốn thập niên rồi nhưng dân
tộc thì chưa hề thống nhất: chia rẽ giữa người Quốc gia và người Cộng sản vẫn còn đầy căng thẳng; trong nội bộ Cộng sản thì chia rẽ vùng miền, bám trụ, ở tù, chiến khu, tập kết; chia rẽ giữa canh tân và bảo thủ, giữa trí thức và phi trí thức, giữa phe “thoát Trung” và phe “nhập Hán”; trong nội bộ Chống cộng thì chia rẽ giữa người thoả hiệp và người không thoả hiệp, “hoà hợp hoà giải” và “không hoà hợp không hoà giải”, giữa cựu lãnh đạo chính phủ và cựu quân nhân; giữa các hội đoàn hải ngoại …

Suốt 4000 năm lịch sử, Việt nam chưa bao giờ ở vị trí thấp hèn như bây giờ. Tuy vậy, tôi vẫn tin tưởng vào tương lai của đất nước tôi. “Tức nước vỡ bờ”, một ngày nào đó người dân nước tôi sẽ vùng dậy giành quyền sống, tự do và dân chủ. VN sẽ vươn lên đứng ngang tầm với các quốc gia Đông Nam Á khác và Đài Loan hay Hàn Quốc. Ngày ấy, tôi mong, đến càng sớm thì đất nước tôi càng ít tụt hậu, người dân nước tôi càng ít khổ nhọc, thanh niên nước tôi càng ít đi kiếm sống vất vả ở xứ người, và những cô gái xinh đẹp hiền lành ở nông thôn nước tôi càng ít bị rẻ rúng, mua bán như hàng hoá.

Đất nước tôi sẽ thay đổi ! Tôi tin là như vậy!



Minh Quang, RSM California

 

Ý kiến cho bài đọc xin nhấn vào đây => (Xem Phim Chiến Tranh Mỹ, Nghĩ Về Chiến Tranh Việt Nam)

Rate this item
(1 Vote)

Posted by Khongquan2