Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Cờ Vàng rực rỡ trên núi đồi mùa Xuân - Bảo Định

Collapse
X

Cờ Vàng rực rỡ trên núi đồi mùa Xuân - Bảo Định

Collapse
 
  • Filter
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Cờ Vàng rực rỡ trên núi đồi mùa Xuân - Bảo Định

    Cờ Vàng rực rỡ trên núi đồi mùa Xuân

    Bảo Định
    ---oo0oo---


    Sau Tết Mậu Thân năm 1968, các phe lâm chiến tại Việt Nam rủ nhau tới Paris, thủ đô của nước Cộng hòa Pháp quốc để bàn chuyện ngưng chiến. Một cuộc chiến tương tàn do Cộng sản Bắc Việt chủ xướng từ nhiều năm nay, ngay khi Hiệp định đình chiến Genève tháng 7 năm 1954 được ký kết chưa ráo mực. Và cuộc chiến trở nên qui mô hơn kể từ khi cái gọi là “Mặt trận Dân tộc Giãi phóng miền Nam”, con đẻ của Cộng sản Bắc Việt ra đời năm 1960. Các phe đến phó hội đều mang một chủ đích riêng, khó có thể dung hợp, nếu đối phương không chịu nhượng bước. Nội chiếc bàn để ngồi họp mà cũng bàn thảo ròng rã mấy năm trời! Từ bàn tròn, bàn vuông, đến bàn bầu dục. Toàn bàn những chuyện tào lao, cố kéo dài thì giờ để chờ một chiến thắng trên chiến trường làm lá bài áp đảo đối phương. Nhưng rồi cuối cùng một văn kiện ngưng bắn cũng đã được ký kết. Toàn dân, toàn quân đã thở phào nhẹ nhỏm. Những tưởng phen này người dân Việt có thể sống trong thái bình, dù có bị thiệt thòi đôi chút. Nhưng bất hạnh thay, dù ta có thiện chí, dù người "bạn đồng minh" Hoa Kỳ của chúng ta có "thiện chí", nhưng thằng cộng sản là kẻ gian manh tráo trở, nên Hiệp định ngưng bắn Paris chỉ là một trò hề lố bịch, và đưa dần đến mất nước!

    “Đừng nghe những gì cộng sản nói,
    Hãy nhìn những gì cộng sản làm”

    Đầu xuân năm 1973, để đối phó với một cuộc ngưng bắn bất lợi mà chính phủ Việt Nam Cộng Hòa buộc phải ký kết do áp lực của người bạn lớn đồng minh Hoa Kỳ, Tiểu đoàn 2/43 của Đại úy Nguyễn Hữu Chế và Chi đoàn Thiết kỵ M113 của Đại úy Đào được điều về giữ Hậu cứ Sư đoàn tại Xuân Lộc, tỉnh Long Khánh. Đây là lần đầu tiên trong nhiều năm, những người lính mang khăn quàng màu tím có dịp về phố thị. Xuân Lộc tuy chỉ là một thị xã đất đỏ nhỏ bé nằm giữa những cánh rừng cao su bạt ngàn, nhưng dù sao cũng là một phố thị có đèn xanh đèn đỏ, có phố xá, có người qua lại với áo quần đẹp đẻ, có những người em gái xuân thì, mà nói như một thi sĩ trong nhóm Nhân Văn Giai phẩm:

    “Tôi thấy những người con gái
    đến tuổi dậy thì
    trông cô nào cũng đáng yêu”

    Những người lính quanh năm suốt tháng làm bạn với gió núi mưa nguồn, màn trời chiếu đất, hay nói một cách thực tế, nằm võng nghe muổi đốt, bây giờ có dịp bát phố, ghé vào một quán cà phê để “bên ly cô ca đó, nghe thèm thuốc pall mall” bổng thấy đời sao đẹp lạ lùng!

    Trước ngày ngưng bắn có hiệu lực, Tiểu đoàn nhận lệnh không đươc mở những cuộc hành quân, phục kích; chỉ được đặt tiền đồn, tuần tiểu và canh gác bảo vệ căn cứ.

    Buổi sáng ngày ngưng bắn, Đại úy Chế thức dậy sớm, vì đêm trước là một đêm ngủ ngon, không bị đánh thức bởi những tiếng súng hay báo cáo của những toán đi phục kích bên ngoài phá giấc ngủ. Một đêm trôi qua thật yên tĩnh. Để đón chào giờ phút lịch sữ, giờ ngưng bắn có hiệu lực, vị Đại úy Tiểu đoàn trưởng cho pha một bình trà nóng, một hộp mức bánh dọn ra trên chiếc bàn đóng bằng gỗ thùng đạn pháo. Chiếc radio hiệu sony 4 băng, là phần thưởng do Quân đoàn tặng, do chính Chuẩn tướng Lê Văn Hưng trao tại sân cờ Bộ Tư Lệnh QĐ, sau những chiến thắng vang rền của Tiểu đoàn tại mặt trận An Lộc, Bình Long hồi mùa hè đỏ lữa, đang phát ra những khúc nhạc hùng. Ông cho mời tất cả cán bộ từ cấp Tiểu đội trưởng và sĩ quan trong Tiểu đoàn về uống trà, ăn bánh thưởng xuân, đồng thời đón nghe Thông điệp của TT Nguyễn Văn Thiệu.

    Đúng 7 giờ, khi tiếng pháo và tiếng chiêng trống vừa dứt, lời của TT vừa cất lên chưa hết câu thì súng nổ khắp nơi, đạn pháo của VC từ các khu rừng kế cận nã vào thị xã như mưa, khói súng mịt mù. Tiếng điện thoại reo vang. Đại úy Chế nhận lệnh cho đơn vị sẵn sàng, còn ông thì lên Trung Tâm Hành quân. Khi chiếc xe jeep đưa ông đi ra đến cổng doanh trại, một trái đạn pháo nổ ngay đầu xe. Nhưng may mắn thay, tất cả đều vô sự. Tại TTHQ/SĐ, ông đã gặp Đại úy Đào, vị Chi đoàn trưởng Thiết kỵ. Hai đơn vị nhận lệnh đi giải tỏa ấp Bảo Vinh, một Ấp nằm sát ngay vòng đai của Thị xã vừa bị VC tiến chiếm. Thật ra chúng chỉ là những tên VC nằm vùng, phối hợp cùng đám du kích địa phương, nên sau khi bị bao vây chia cắt, chúng đã tìm cách tẩu thoát vào rừng. Nhưng trước khi bỏ chạy, chúng đã làm một hành động tàn nhẫn là đốt nhà dân, tạo màng khói cho dễ lẫn tránh. Bảo Vinh vừa xong thì Tiểu đoàn lên xe ra hướng ngả ba Ông Đồn để giải tỏa tiếp các ấp dọc theo QL1, cũng do đám địa phương lợi dụng lúc tranh tối tranh sáng tấn công. Với danh tiếng của Tiểu đoàn và đoàn xe thiết giáp hùng dũng, quân đi đến đâu là yên đến đó. Trước khi mặt trời xuống núi, hai đơn vị lại đèo nhau trở về Hậu cứ.

    Lối 1 giờ sáng, Chế và Đào lại bị đánh thức cho đơn vị chuẩn bị lên đường. Hai đơn vị trưởng đi gặp Đại tá Mạch Văn Trường, Tỉnh trưởng kiêm Tiểu khu trưởng Long Khánh. Vừa bước vào phòng khách, họ đã thấy người hùng An Lộc đang ngồi đợi:

    - Lợi dụng lúc ngưng bắn, một đơn vị cấp tiểu đoàn tăng cường của Trung đoàn 33 Quyết Thắng Long Khánh đã tiến chiếm ngả ba Dầu Giây. Đại đội Địa Phương Quân an ninh khu vực bị dồn vào một đầu xã. Chúng có súng phòng không và súng đại bác không giật. Toàn khu vực ngả ba đã bị chiếm cứ. Ông vừa nói vừa di động ngón tay trên tấm bản đồ trãi rộng trước mặt.

    - Hai em ráng giúp qua, ông nói tiếp, lệnh trên bảo chúng ta phải khai thông trục lộ trước 12 giờ trưa!

    Hai vị Đại úy nhìn nhau, chỉ biết tuân lệnh. “Muôn sự tại Nhân, thành sự tại Thiên!” Trước khi đứng lên từ biệt vị Đại tá Tỉnh trưởng, họ còn được biếu mỗi người một chai rượu martel để khao quân.

    Ngã ba Dầu Giây, đoạn bắt đầu của QL20, đường đi Đà Lạt, với QL1. Đây là một thị trấn nhỏ nhưng sầm uất, là nơi dừng chân của các chuyến xe đò, xe hàng từ miền Trung, và từ Đà Lạt đổ xuống. Chung quanh là rừng cao su bao bọc. Lợi dụng lúc ngưng bắn, VC cộng đã tiến chiếm và đóng chốt ở đây trên một tuyến dài cả cây số. VC trà trộn trong nhà dân. Các ổ súng cộng đồng thì được bố trí trên các cao điểm. Tương quan lực lượng thì gần như ngang nhau. Địch thủ sẵn trong những hầm hố kiên cố. Ta có lợi thế là quân sĩ can trường, đoàn xe thiết giáp hùng hậu. Kể như một chọi một.

    Sau khi quan sát trận địa, và mở những cuộc đánh thăm dò. Đại úy Tiểu đoàn trưởng cho mở cuộc tấn công trực diện với đội hình hàng ngang. Nhưng cuộc tấn công lần thứ nhất thất bại. Một chiếc M113 bị bắn cháy, cả đoàn xe de lui. Một đại đội vượt được qua đường, bị kẹt ở tấm biển quảng cáo mì ăn liền. Lên không được mà rút lui cũng không xong. Đành phải nằm chịu trận, hứng mọi loại đạn pháo của địch quân.

    Nhưng thua keo này thì bày keo khác. Đại úy Chế thề quyết thanh toán mục tiêu trước 12 giờ. Ông cho mời vị Chi đoàn trưởng, các Đại đội trưởng, và Sĩ quan tiền sát viên gặp mặt. Một cuộc họp hành quân bỏ túi diễn ra gấp rút. Ông ban lệnh:

    - Tất cả thiết giáp bố trí theo đội hình hàng ngang, bộ binh xen kẻ. Pháo binh tác xạ tập trung vào các ổ súng cộng đồng của địch. Khi có lệnh tiến quân, pháo chuyển xạ xa dần. Nếu có thương vong hay xe nào bị bắn cháy, cứ để đó, sẽ có Đại đội Chỉ huy và Yểm trợ lo. Tất cả cứ tiến, càng nhanh càng tốt. Nếu ai bất tuân, tôi sẽ truy tố ra trước tòa án quân sự.

    Lúc đó đã gần 11 giờ. Đúng 11 giờ, ông cho lệnh tấn công. Các chiến sĩ khăn quàng tím cùng đoàn thiết giáp M113 hơn 20 chiếc hùng dũng tiến lên như vũ bão. Súng nổ rền vang, khói lữa mịt mùng. Vài chiếc xe bị bắn cháy, vài binh sĩ bị ngã gục. Nhưng đoàn quân vẫn tiến mà không hề chùn bước. Chỉ trong chớp mắt, đơn vị tấn công đã làm chủ trận địa. Địch quân bị bất ngờ trước lối đánh táo bạo của đối phương - giống như những con thiêu thân lao vào ngọn đèn - chúng tốc hầm bỏ chạy về hướng Tây – Bắc, xuyên qua ấp Nguyễn Thái Học, trốn vào rừng sâu. Cộng quân chỉ kịp mang theo những khẩu súng cá nhân, các ổ súng cộng đồng bị bỏ lại, gần như nguyên vẹn. Tin tức sơ khởi cho biết, quân ta tịch thu 1 khẩu thượng liên 12 ly 7, 1 súng đại bác không giật 107 ly, 1 súng cối 82 ly, và nhiều tù binh địch bị bắt sống, trong đó có tên B trưởng, tức Trung đội trưởng. Đúng 12 giờ, Đại úy Chế đứng ngay ngả ba đường cùng người lính mang máy truyền tin, bên dưới tấm biển quảng cáo mì ăn liền, báo cáo:

    - Trình Hằng Minh, con đường đã được khai thông.

    Chính Đại úy Chế lúc đó trở thành người cảnh sát chỉ đường, điều khiển cho xe cộ lưu thông. Những ổ bánh mì, những hộp mức bánh, những tờ báo Xuân tới tấp liệng xuống đường, với những lời hoan hô, lời cám ơn người lính cộng hòa cùng những nụ cười tươi, những nụ hôn gió của các cô gái xuân. Xe từ Đà Lạt thì liệng trái cây, trà và rượu. Tất cả là cử chỉ tri ân, lòng biết ơn của người hậu phương gửi cho lính trận. Tình quân dân như cá với nước. Ôi! Không còn gì cảm động và đẹp đẻ hơn.

    Buổi chiều, Tiểu đoàn 2/43 cùng Chi đoàn Thiết kỵ của Đại úy Đào lui về ấp Trần Hưng Đạo nghỉ quân. Nhưng thời chiến, người lính chiến không có thì giờ để nghỉ ngơi. Sáng sớm ngày hôm sau, Tiểu đoàn đã lên xe thiết giáp trực chỉ quận Định Quán trên QL20. Sau khi thất bại trong mưu toan cắt đứt QL1 và QL20, cộng quân chuyển qua cắt đứt QL20 tại Phương Lâm, giáp ranh với Madagui của quận Bảo Lộc.

    Địa thế tại Phương Lâm rất thuận lợi cho việc phục kích và đóng chốt. Hai bên đường là đồi núi chập chùng, sâu bên trong là rừng rậm. VC đã bố trí một khẩu thượng liên 12ly7 trên một mỏm núi cao có thể khống chế được một đoạn đường. Những khẩu súng cối 61 ly và 82 ly được dấu đàng sau những ngọn đồi. Lực lượng địch tham chiến không rõ là bao nhiêu, nhưng ít nhất cũng là cấp Tiểu đoàn tăng cường. Khi Tiểu đoàn 2/43 và Chi đoàn Thiết kỵ đến, một đoạn đường đã bị cộng quân chiếm giữ. Lưu thông đã bị gián đoạn. Nhưng lần này công việc khai thông trục lộ không phải là một việc làm dễ dàng!

    Cuộc ngưng bắn lần này là một cuộc ngưng bắn da beo. Theo tinh thần bản hiệp định, trước giờ ngưng bắn có hiệu lực, quân của phe bên nào ở đâu là vùng đất thuộc quyền kiểm soát của phe đó. Do đó Việt cộng đã từ rừng sâu, gấp rút tiến quân ngay trong giờ phút ngưng bắn để nới rông phạm vi ảnh hưởng của chúng. Đối phó với hành động gian xảo của địch, người lính Việt Nam Cộng Hòa được lệnh mang theo nhiều Cờ Vàng ba sọc đỏ bên mình để khi tiến đến đâu thì cắm cờ đến đó. Chính những lá Cờ Vàng ba sọc đỏ này đã làm rực rỡ núi đồi mùa Xuân, và cũng đã tiết kiệm được nhiều xương máu của quân sĩ.

    Cây cầu ngắn nối liền với đoạn đường đang bị VC đóng chốt bị khống chế bằng một khẩu thượng liên 12 ly 7, nhiều khẩu B40, B41. Đã hơn một ngày đoàn quân giải tỏa bị dậm chân tại chỗ, không tiến lên được chút nào, nhưng nhiều quân sĩ cũng đã bị hy sinh tại cây cầu.

    Đại úy Chế quyết định phải khống chế khẩu thượng liên trước khi cho quân vượt qua cây cầu để nhổ chốt. Đại đội 1 của Trung úy Nguyễn Trung Chánh được lệnh tiến đánh mỏm núi, nơi cộng quân đặt khẩu thượng liên. Ông chỉ thị:

    - Không cần quân của anh đến được mỏm núi, vì như vậy rất gay go và nguy hiểm. Nhưng tôi cần quân của anh tiến đến đâu thì cắm cờ đến đó. Cắm càng nhiều càng tốt. Và cứ nhứ nhứ cho chúng sợ mà bỏ đi.

    Trong lúc đó, các đại đội khác cũng rãi quân ra khắp núi đồi làm công việc tương tự. Chỉ trong vài tiếng đồng hồ, khắp núi đồi vùng Phương Lâm Cờ Vàng nở rộ như Mai Vàng khoe sắc trước mùa xuân tới. Những lá cờ vàng nở ra mỗi lúc một nhiều, như nước thủy triều dâng. Cộng quân thấy khí thế của đối phương mỗi lúc một dâng cao, chúng bắt đầu nao núng. Cánh quân Đại đội 1 dù không đến được mỏm núi, nhưng tiếng súng từ khẩu thượng liên đã ngưng bặt.

    Khi biết chắc khẩu thượng liên đã bị khóa họng, đoàn quân bắt đầu tiến. Cây cầu bây giờ không còn là trở ngại đáng ghét, mà đã giúp đoàn quân tiến nhanh thanh toán mục tiêu. Quân tiến đến đâu, Cờ Vàng theo đến đó, màu vàng loan đến tận biên giới Madagui của quận Bảo Lộc, tỉnh Lâm Đồng.

    Khắp nơi là cả một rừng Cờ Vàng, trông như một rừng mai vàng nở rộ trong gió sớm mùa Xuân, đáng lẽ là một mùa Xuân thanh bình của đất nước, nhưng lại là một mùa Xuân của chiến cuộc tràn lan, cho đến một ngày thì mùa Xuân không còn nữa, thay vào đó là một mùa Đông băng giá đang bao phủ khắp trời Nam!


    Bảo Định

    Source: https://hon-viet.co.uk/BaoDinh_CoVan...DoiMuaXuan.htm



Hội Quán Phi Dũng ©
Diễn Đàn Chiến Hữu & Thân Hữu Không Quân VNCH




website hit counter

Working...
X